BÀI DỰ THI CHÚNG EM LÀ PHÓNG VIÊN NHỎ LẦN THỨ 1 (NĂM 2022)
Đề bài : Em hãy viết về người phụ nữ có ảnh hưởng lớn nhất trong cuộc đời em
BÀI LÀM
Không ai trong chúng ta tự xuất hiện trên đời, tự khôn lớn , tự trưởng thành. Mẹ là người đã phải chịu khổ 9 tháng 10 ngày để kết nối ta với cuộc đời , là người trao cho ta tình yêu vô tận và nuôi ta lớn khôn. Vì thế đối với tôi, mẹ chính là người phụ nữ có ảnh hưởng lớn nhất, quan trọng nhất trong cuộc đời tôi . Bạn có thể không chắc chắn về bất cứ thứ gì trong thế giới hỗn độn và đầy lừa lọc này trừ tình yêu của mẹ .
Mẹ ảnh hưởng lớn nhất tới tôi vì người luôn chỉ bảo, dạy dỗ cho tôi thế nào là đúng, là sai và thái độ lễ phép, tôn trọng mọi người; luôn nhắc nhở tôi mỗi khi tôi phạm lỗi lầm và sẵn sàng tha lỗi cho tôi hoặc cùng tôi sửa đổi. Tôi vẫn nhớ như in về bài dạy của mẹ năm 4 tuổi, lúc đó tôi chỉ là một đứa trẻ không hiểu chuyện . Vì là con út, được cưng chiều vô điều kiện nên khi đi học mầm non tôi vẫn luôn coi mình như trung tâm của vũ trụ vậy! Chỉ cần là việc không vừa ý tôi liền khóc nháo nhào lên. Và đặc biệt là có một lần vào giờ ăn chiều, tôi đã hất văng bát chè đậu xanh đơn giản chỉ vì đó là món tôi không thích. Cô giáo thấy liền hỏi và bảo tôi xin lỗi nhưng đương nhiên tôi sẽ lại khóc cho qua chuyện. Nhìn ánh mắt cô thất vọng rồi lại lo lắng dỗ dành tôi, trong lòng tôi như đắc ý lắm . Chiều mẹ đón tôi về và có vẻ như đã biết chuyện , mẹ chẳng nói chẳng rằng mà chở tôi ra cánh đồng lúa nhà bác tôi.
- Ơ sao muộn rồi mà mọi người vẫn còn phải cày đồng vậy mẹ? Họ không về hả mẹ ? – tôi ngơ ngác hỏi mẹ.
- Con thấy họ có vất vả, bất chấp nắng mưa mà siêng năng làm việc chỉ để tạo ra những hạt gạo thơm ngon mà ta thường ăn không? Mẹ không trả lời mà hỏi tôi.
- Dạ có mẹ ạ! Con phải cảm ơn những người nông dân như họ nhiều lắm!!! Tôi trả lời.
Mẹ nhìn tôi một lúc rồi ánh mắt nghiêm nghị hỏi chuyện:
- Thế con biết để làm ra một bát chè đậu xanh thì mọi người đã phải cực nhọc như nào không ?
Tôi toát mồ hôi hột và lo sợ vì mẹ chưa bao giờ như thế với tôi.
- Nhưng con không thích món đó... , tôi ngập ngừng đáp.
- Thế thì con có thể thưa với cô giáo để đổi món khác mà, sao con lại hất văng bát chè như thế? Cho dù con không thích thì cũng phải tôn trọng thành quả mà mọi người làm ra, thường mẹ dạy con như thế à? Mẹ nghiêm nghị căn vặn tôi.
Tôi cúi gằm mặt xuống, lắp bắp:
- C..o...n con biết lỗi rồi ạ!
Mẹ xoa đầu tôi nhẹ nhàng rồi khuyên nhủ tôi và chở tôi về nhà. Từ hôm đó, tôi bỏ luôn thói công chúa và quãng thời gian học mầm non của tôi có thay đổi rõ rệt: tôi được mọi người yêu quý và có rất nhiều bạn bè. Mẹ luôn bên cạnh tôi và rèn giũa tôi từng thứ nhỏ nhất đến những thứ to lớn nhất .
Mẹ tôi đẹp lắm, không chỉ vẻ ngoài mà cả tâm hồn người cũng đầy những thứ tốt đẹp. Mẹ tôi thích xem phim cổ trang, thích nấu ăn và mua sắm. Những lần tôi khen món này ngon thì mẹ sẽ thường xuyên nấu món đó bởi vì mẹ luôn luôn muốn cho chúng ta những điều tốt nhất , luôn để ý đến từng hành động nhỏ của ta . Mẹ cứ lặng lẽ bếp núc hàng ngày, cho ta những điều tuyệt vời nhất mà chẳng cần đáp trả gì , khác hẳn với thế giới ngoài kia luôn yêu cầu con người phải trả giá bởi tình yêu của mẹ chính là tình yêu vô điều kiện . Mẹ như cơn bão mạnh mẽ dữ dội, nghiêm khắc với tôi nhưng cũng là hoàng hôn bình yên, đẹp và dịu dàng. Mẹ luôn đánh thức tôi vào mỗi buổi sáng bằng giọng ca ngọt ngào để tôi bắt đầu một ngày mới thật vui vẻ. Mẹ sẽ là người mà tôi tâm sự mọi vấn đề, mọi khúc mắc trong cuộc sống đời thường, là người chia sẻ kinh nghiệm cho tôi và giúp tôi vượt qua những khó khăn , thử thách.
Tiếng nói của mẹ là tiếng lá cây xào xạc trong gió, mái tóc bạc của mẹ là vòng tuổi được khắc bởi thời gian. Mỗi người chúng ta đều là một con chim làm tổ trên cây, mẹ chính là cây cổ thụ che nắng mưa cho đến khi chim non đủ lông đủ cánh . Cây vẫn chờ chốn cũ, đợi cánh chim mỏi quay về . Chim non lớn lên sẽ rời tổ, cây không thể đi theo mà chỉ im lặng chờ chốn cũ. Mẹ là người luôn đuổi chúng ta đi tìm và khám phá những chân trời, tri thức mới nhưng cũng luôn mở rộng vòng tay và đón chúng ta trở về trong thất bại ê chề ấy. Tình yêu của mẹ là nguồn năng lượng giúp con người bình thường làm được những điều bất khả thi.
Tôi sẽ luôn là người con ngoan của mẹ, tôi sẽ luôn ghi nhớ những công lao mà mẹ đã làm cho mình . Mỗi khi có chuyện buồn bực với mẹ, tôi sẽ sờ vào rốn của mình - nơi mà tôi và mẹ đã liên kết với nhau để ghi nhớ rằng chính mẹ đã cho tôi cuộc sống này, sự lớn khôn này! Mẹ chỉ mong ta sống thật hạnh phúc và có ý nghĩa cho cuộc đời. Vì thế, tôi tự hiểu rằng mình phải yêu thương mẹ, trân trọng những khoảnh khắc cùng mẹ như tình yêu vô điều kiện mà mẹ đã dành cho tôi. Mẹ - người phụ nữ có ảnh hưởng lớn nhất đến cuộc đời tôi..
Tác giả: Nguyễn Thị Ánh Hồng
Lớp : 9B3
Trường THCS Bàng La