Suốt 3 năm qua, cứ hết một năm học thường sẽ đổi giáo viên chủ nhiệm để cùng lớp đồng hành nhưng lớp em là một trường hợp đặc biệt. Người cô đã làm chủ nhiệm lớp em 3 năm liền mà không có sự thay thế nào. Đó chính là cô Ngô Thị Kim Cúc, cô như người mẹ thứ hai, người đã đồng hành cùng chúng em rất lâu và giúp cho chúng em nên người.
Cô Cúc vừa là chủ nhiệm vừa dạy văn lớp em. Cô không quá cao nhưng dáng người gọn gàng, xinh xắn luôn để lại ấn tượng bởi nét duyên dáng của mình. Mái tóc ngắn ngang vai được nhộm màu hạt dẻ làm nổi bật thêm làn da trắng hồng của cô. Đôi mắt đen huyền cùng với nụ cười ấm áp. Là giáo viên nên cô cũng không quá cầu kỳ trong trang phục, mỗi ngày đến lớp cô luôn mặc những bộ quần áo hoặc những chiếc váy phù hợp với bản thân mình. Cô mặc hợp với lứa tuổi nên bộ trang phục nào cô khoác lên người đều rất đẹp và lịch sự.
Cô là một người nghiêm khắc nên rất nhiều lần cô không hài lòng với chúng em khi mắc lỗi. Những lúc như vậy e thấy cô buồn. Cô có vẻ trầm ngâm hơn. Còn bình thường cô cũng rất vui vẻ trong những giờ học. Chính vì cái sự nghiêm khắc ấy mới giúp cho chúng em trưởng thành hơn.
Mỗi tiết dạy của cô luôn chứa đựng những điều hấp dẫn và thú vị. Từ một đứa rất khó chịu và không thích học Văn học em trở lên thích thú và luôn chờ đợi mỗi tiết dạy của cô. Cô dạy cho em những kiến thức quan trọng và cần thiết. Qua cách dạy, cách truyền đạt trong những lời thơ, câu chuyện,em cảm nhận được sự nhiệt huyết của cô. Giọng cô ấm áp lạ thường! Những lúc ấy em thấy những câu chuyện, những nhân vật sao mà gần gũi. E thấy thích thú và yêu thích môn Văn hơn. Bên cạnh đó, cô hay truyền đạt những bài học cần thiết khi đi ra ngoài xã hội. Cô dạy chúng em những kiến thức, kĩ năng ứng xử trong cuộc sống từ những bài dạy trong sách vở. Cô dạy chúng em phải biết yêu thương bố mẹ, ông bà và những người xung quanh.
Không những vậy, đối với những bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn, đặc biệt trong lớp cô đều tìm mọi cách giúp đỡ, động viên. Cô vẫn thường nói: “Các em chẳng cần giúp đỡ đâu xa, chẳng cần làm những điều lớn lao, vĩ đại mà hãy giúp đỡ những người ngay bên cạnh mình, hãy làm làm những việc tốt nhỏ bé." Đó là bài học nhân ái và yêu thương con người mà em học được từ cô!
Với những học sinh hay vi phạm khuyết điểm, cô luôn cư xử và giáo dục nhẹ nhàng, không trách mắng, cô chỉ tâm sự nhẹ nhàng để các bạn ấy nhận ra lỗi lầm của mình.
Trong mỗi buổi họp phụ huynh, cô luôn nắm chắc kết quả học tập, sự cố gắng, phấn đấu của từng bạn để thông báo với bố mẹ chúng em. Nhờ sự quan tâm tận tình của cô mà bố mẹ em phần nào hiểu được những hoạt động của em ở lớp, ở trường. Cô luôn sát sao, đồng hành với chúng em trong mọi hoạt động. Kì 1 vừa qua em đứng thứ hai của lớp, khi lên nhận thưởng từ cô e rớm nước mắt vì buồn. Cô động viên em và bảo rằng quan trọng là em đã cố gắng hết sức còn việc đứng thứ nhất hay thứ hai không quan trọng. Chính lời động viên ấy của cô là động lực để em cố gắng vươn lên đứng thứ nhất ở học kì 2.
Bằng ngọn lửa nhiệt huyết, tình yêu thương của cô dành cho chúng em. Cô đã dạy cho em biết bao điều bổ ích. Em biết ơn cô rất nhiều về những điều cô đã mang đến cho lớp, cho em. Vậy đấy, cô đã để lại cho em những kỉ niệm sẽ khó phai mờ về một cô giáo thân thương, một Như thế mới thấy được sự yêu thương của cô như người mẹ thứ hai của em. Em rất biết ơn vì cô đã giúp chúng em lên người để sau này trở thành những công nhân tốt trong xã hội. Chỉ còn một năm học nữa là em sẽ rời xa mái trường THCS, em rất mong cô tiếp tục chủ nhiệm chúng em. Em rất mong được nghe cô giảng Văn. Cuối cùng e chỉ muốn nói: Chúng em yêu cô! Cảm ơn cô rất nhiều!
Tác giả: Nguyễn Khắc Đông lớp 8C2 trường THCS Bàng La